Thứ Ba, 19 tháng 4, 2022

Nhạc - Thơ - Văn Thanh minh 2022,

 Hôm nay vào mùa Thanh Minh 2022, mùa Thanh Minh đặc biệt sau khi dịch bệnh hoành hành, bỗng chợt nghĩ ra tại sao mình không viết tùy bút viết ra tất cả những sự việc trần tình cho mọi người biết rõ, những oan ức mà ông bà cha mẹ tủi buồn, nhất là ngoại, có những đêm lúc ngoại còn ở BL, hai bà cháu nằm nói chuyện, ngoại lo lắng, ngoại tâm sự...Ngoại muốn bán nhà lấy tiền lên SG ở chơi với con cháu, canh em gái ham vui, giúp cháu gái lớn lo lắng trong ngoài và nhất là lập gia đình như người ta chứ đừng ngang bướng như mẹ.!?.Mãi tới bây giờ mình vẫn còn nhớ tiếng võng đưa, tiếng ngoại trong đêm như uất nghẹn, cố giấu nước mắt khóc thương cháu gái lớn.!

Đây là một phần liên quan đến bên dâu và cháu nội thì mình ghi "tạm" ra, những gì tư riêng thì xin....chờ đợi !! NM

    Thanh minh 2022 ( P1)
Sáng nay hai cô cháu mới bắt đầu đi Thanh minh thăm tro cốt của ông bà nội và ba má để trong tháp Gò Vấp ...
*** Thanh minh trong tiết Tháng ba...không biết có đi viếng mộ ông bà bên Ti ở Bình Chánh được không vì lúc này trời mưa bất thường con đường ruộng trơn trợt rất khó đi, mỗi lần đi "may mắn" gặp bất cứ bà con nào bên đó là một lần buồn bực vì mình chỉ muốn cho con cháu cúng kiến ông bà chứ không muốn nghe người ta "tố" nhau, xâu xé nhau và nói xấu nhau không biết mệt mà cũng không biết nhục, lần gặp gỡ gần nhất là hôm đi tảo mộ cuối năm 2021, gặp con trai cô Tư Lan cậu đó cũng xác nhận cho hai cô cháu biết là tất cả gia sản Nhà thờ họ và đất đai đều do bà cố Ti tạo dựng nên (Ông cả Hương có ba người con gái bà cố của Ti là cả, mẹ chồng thím ba là con gái giữa, và bà Út mất bên Pháp) bà cố Ti lập gia đình trước tạo ra sự sản nhưng không may mất sớm, giao lại cho bà Ba trông nom và cất giữ của cải, phần của ông nội Ti tự tử chết khi Huy vừa sinh ra đời, chú Bảy Khải giành "giữ giùm" khi nào Huy 21 tuổi thì giao lại mặc dù chú không hề nuôi dưỡng Huy ngày nào, Huy hoàn toàn sống với gia đình của mình, rồi vợ chồng chú đi Pháp thì số tiền đó "gởi gió cho mây ngàn bay", nhà của chú, chú rất "từ thiện" chú cho "người giúp việc ở" nhưng cũng bị nhà nước tịch thu, trong khi cha con Ti gia đình mình phải cưu mang, căn nhà nhỏ xíu mà 12 người lớn và trẻ em sống chen chúc !! Oái oăm như thế đó, chính má vợ chú bảy mỗi lần về VN đều lại nhà thăm hoặc nhắn hai cô cháu đến gặp và bà nói hoài "làm như vậy thất đức lắm"; thế mà bà Bà thím dâu tham lam nhảy tưng tưng lên nói "tất cả là của má tao"...Thật buồn cười và ngao ngán, nhiều lúc muốn quên đi thực tế nhưng cứ mỗi lần gặp gỡ những người bên đó không thể nào không.. ai oán và thầm nghĩ cớ sao cả bên gia đình mình và gia đình Ti cùng khổ với hai bà dâu thứ ba, Ti chưa bao giờ than oán dù cuộc đời tráo trở tham lam mà bà thím dâu nhẫn tâm gieo tiếng oan, hai cô cháu đòi chia của dù của đó là của mình và không phải của mẹ ruột bà ta ...Bà còn xúi đòi tiền chú bảy Khải không được thì đưa lên mạng xã hội và thưa qua tòa lãnh sự Pháp có cô Tư Lan làm chứng, nhưng cô Tư đã mất rồi bây giờ con trai cô cũng cho biết giống y hệt như vậy, cần nhắc lại là chú bảy cũng có lần bỏ lơ cha con Ti để cho con mình thừa hưởng gia tài của cô ba có chồng mà không con, bây giờ còn lại hai cô cũng không chồng con có lẽ vì vậy có ai hỏi về cha con Ti chú nói mất liên lạc dù mình có viết thư gửi mà chú im luôn, trước đó hai vợ chồng chú thường viết thư cho ba để thăm hỏi cha con Huy, khi ba mất năm 1996, thím Khải có viết thư chia buồn với mình và nói rất muốn về thăm quê hương, nhưng không còn có ai thân quyến ở đây nữa nghe mà buồn....cười !!
(Hôm gặp con trai của cô Tư Lan, cậu đó có chụp hình mình với Ti và quay clip cho gia đình ở nhà xem). Chính bà thím Ba đã nhờ sư thầy bên chùa Bửu Long nhắn mời hai cô cháu đến nhà thờ tổ dự đám giỗ chỉ một lần duy nhất và sau khi chia chác giành giựt đất đai xong
***
Lúc gia đình chú Hai Còn, chú Ba Cao và cô Tư Lan đang tranh chấp thì sư thầy chùa Bửu Long ở lâu biết chuyện có nói hai cô cháu nên ra mặt lúc đó vì sư thầy biết rõ về dòng họ Ti, nhưng mình chẳng muốn nhảy vô tranh giành tuy điều đó rất đúng, mình cưu mang cha con nó, nuôi và dạy dỗ nó cũng phải có trách nhiệm cho nó biết về cội nguồn của gia đình và nó phải được phúc phần thừa hưởng của dòng họ nó để thờ tự, thế mà họ đã giấu, giành rồi bán mà sau nầy còn chửi cô cháu đòi chia của.ngẫm lại thật ghẹ sợ người lớn gì hồ đồ và lố bịch.như vậy nói mà không hề ngượng miệng!!
Comment  
Hôm nay rốt ráo viết ra vì nghĩ nhớ đến hương linh ông NĐ ngày xưa lúc còn sống ông hay ghé nhà mẹ thăm Huy, ông ôm Huy khóc và nói phải luôn nhớ ông nội là ông NĐ NTP...Ai có hỏi con phải nói như vậy !!
KC cũng có bà con bên nội ở Pháp, bạn bè ở Pháp cũng có ý định giúp hay nhờ LS góp ý và nếu cần thì thử ADN...nhưng KC không muốn ngay cả khi bạn mời du lich Châu Âu và sẽ nhân cơ hội tìm gặp vợ chồng chú Khải cùng bà con còn lại, KC vẫn muốn cha con nó không túi thân vì bản thân cha con nó cũng không chịu làm giống như đi ăn xin
Cách đây vài năm KC có tìm và nhờ bạn liên lạc với những thân nhân còn lại bên Pháp có lẽ vì thân quen nên người ta có hứa rồi "nước chảy mà đá vẫn không mòn"...Má vợ chú bảy lớn tuổi lâu rồi không thấy về nữa tội nghiệp bà cứ nói tức quá làm sao cho hai cô cháu qua bên "nớ" để gặp bà con, bà quả quyết hễ gặp thì vì tình máu mủ ruột thịt khiến người ta thấy cha con Huy sẽ thương thôi vì lá rụng về cội mà, đối với bà cả KC cũng là một thành viên vì có công nuôi dưỡng cha con Huy nhưng KC có nói chỉ cần cha con nó trở lại nguồn cội là mình mãn nguyện rồi, cho cha con Ti thật sự cúng bái ông bà tổ tiên của mình cho dù ngôi nhà thờ tổ hoang phế, đất đai bán hết nhưng vẫn có thể tìm một mảnh đất nhỏ khác trên vùng đất đó xây nhà thờ khác nhỏ nhưng ấm cúng hơn, tiếc rằng mình bây giờ còn chưa có nhà ở !!
KC vẫn còn giữ địa chỉ và thư từ của chú những thư này do vợ chú thay chú viết, qua lời bà mẹ thím bảy KC được biết hoàn cảnh của thím cũng như của cha con Huy nhưng không hiểu sao chú thím nở tuyệt tình như vậy chú như cha mà nhất là cháu mình lại phải náu thân nhà nghèo,ba tuy không phải cha ruột nhưng may mà ba mình có trái tim của Đức Phật Di Lặc Bồ Tát
Sau khi viết bài tùy bút này xong KC cũng suy nghĩ rất nhiều đã viết thì viết cho trọn vẹn và chỉ mình cứu gỡ cho cha con Ti thôi, chú bảy tên là Nguyễn Thế Khải con trai thứ bảy của ông Nam Đình, ba Huy tên Nguyễn Thế Đại tuy là thứ sáu là trưởng nam, lúc mất chỉ mới 28 tuổi..!!!...(ông buồn gia đình mà tự tử mất trong lúc Huy mới sinh ra 1 ngày)
Sau này chú bảy thấy vậy mới lập gia đình cả hai vợ chồng lúc đó có lẽ muốn cho ông NĐ vui thường ghé nhà thăm Huy, nhưng sau khi cô ba Cẩm Nhung mất và ông NĐ mất thì vợ chồng chú âm thầm đi Pháp
                         Thanh minh 2022 ( P2)
   ** Còn đối với mình ngoại và cậu từng giao hẹn nhà và đất ngoại giao cho mình, vì ngoại thấy mình gồng gánh nuôi gia đình, số tiền học bổng 3 năm SP và tiền để dành mình đã rút ra từ NH Pháp Á cùng nữ trang đang có đưa cho mẹ để lo phần trang trí khi mở quán cà phê Anh (Ba thì đưa cho mẹ 1 triệu đồng để sang lại căn nhà ở Hai Bà Trưng), số tiền đó tương đương với tiền ngoại trúng số, (lúc đó nhớ ngoại chưa trúng số) mẹ có hỏi mượn cậu thì cậu từ chối nói cậu không có tiền, tuy là rễ nhà giàu nhưng như làm công còn bị anh em bên vợ ganh tị kiếm chuyện vì cậu được tin cẩn, mẹ khóc rất nhiều và nói lúc cậu còn nhỏ mẹ phải phụ làm hụi, buôn bán cẩm thạch hột xoàn để phụ kinh tế với ba, ba còn gởi tiền nuôi bà nội hàng tháng, cậu nói đưa tiền cho mẹ, mẹ sẽ làm lung tung hai chị em phải theo phụ cực không có thời gian học hành...!!, bởi vậy hai cha con không đành lòng phải giúp mẹ vì mẹ vốn ít, số tiền của mình thì mẹ nói sẽ trả lại nhưng sau 75 do lo lắng cực khổ mẹ bị ung thư gan rồi mất, trước khi mất mẹ có nhắc và khóc nhưng mình nói con sẽ không nhận tiền nếu má trả lại đâu, có lẽ vì thế mà sau đó mẹ phù hộ mình chỉ với cây kim và sợi chỉ thêu mà tạo ra công việc cho một tập thể, và tạo cho mình một nghề mới khá thành công, rồi mình đã nuôi toàn thể hai gia đình sau 75 cùng những biến cố vui buồn đưa đến, việc ngoại cho mình hưởng quyền sở hữu của ngoại, ngoại muốn tách mình ra khỏi nhà cho đỡ cực, lập gia đình ở ST với ngoại mở tiệm thuốc tây bán vì nhà ngoại ở mặt tiền đường, mình còn nhớ đã từ chối vì ngoại có hai con là má và cậu... Cậu ba nói cậu không cần và mợ cũng không cần, ngoại muốn cho ai là quyền của ngoại, tiền đó của riêng ngoại, ngoại đã trúng số và mua tài sản đó...!
  Có một việc đáng buồn mà không thể nào quên là khi mẹ mất đi ngày 4/12/1980 đó là thời điểm mình mới bắt đầu kiếm tiền bằng nghề thêu tay một mình, ngày mẹ mất tiền trong túi không có bao nhiêu chính bà cô Photo Hưng (người ngày xưa làm quản lý cho ông bà ngoại) đem tiền đến ứng cho mình mượn trang trải., sau đó mình gom góp lại rồi bán tất cả những nhẫn, dây chuyền đang đeo trả cho bà, thế mà khi cậu lên đi đám tang của mẹ, cậu không giúp một đồng nào khi về còn hỏi mẹ sang căn nhà đó tới 5 cây vàng để chữa bệnh bây giờ mất không có dư được chỉ vàng nào sao?!
.Cậu không ở gần nên không chứng kiến mẹ đã trị bệnh tốn kém biết bao nhiêu, những ngày cuối đời không còn tiền nữa ngày nào cũng lục đồ ve chai mà bán để mua thuốc, lúc đó thuốc ngoại rất hiếm và rất mắc, mẹ bán tất cả những món quà mẹ đã cho mình và mình tặng cho mẹ từ ngày còn đi học, máy chụp hình, nhẫn kiểu của Mỹ....!
Ngày 30 tháng tư 75 đến, đại gia đình bên mợ bị mất của,đại gia đình bên mình cũng mất của, cuối cùng bên gia đình mợ được ra khỏi kinh tế mới về ở nhà ngoại sau đó mợ làm đơn xin và thâu tóm các chỗ khác bị nhà nước quản lý... Lúc ngoại mất, mợ bán hết những nơi không cần ở, trong khi đó không thèm nói với cháu một tiếng, ngày ba mất cậu đau lòng thương cháu cực khổ gánh vác gia đình có nói chuyện với mợ, kêu mợ nói chuyện với mình về nhà đất của ngoại, mợ chả thèm nói còn nhắn gởi cha con nó bán xài hết mợ không biết tới, đôi khi còn nói xa nói gần nhắn nhe "bên nội" (là ngoại) ăn ở thất đức cho nên con cái không ra gì, làm ăn không nên nỗi mà quên hai cái ơn lớn của chồng con mợ hãy còn nợ bên nhà mình chưa trả, những người nhờ bên mình đều nên người,đứa con trai út của mợ lúc gia đình bị đi kinh tế mới thì nó ở ngoài với bà nội, giờ chỉ có nó nên người. Năm 2008 vừa mỗ bướu xong hai cô cháu đã lên xuống làm mộ bia cho ông cố, ông  bà ngoại và cậu, ông chủ tiệm quen với cậu nhìn ra và nói không ngờ gia đình "có tiền" như vậy mà để các mộ không có bia và tên tuổi đàng hoàng cả mấy chục năm, có phải là sau khi làm xong thì con trai út của mợ khá lên không, giờ thì giàu sang nó bứng đi lên chỗ giàu sang cho xứng tầm !?Mợ giải thích làm mộ bia người ta tưởng mình "giàu" lại phá !?Buồn cười thật, thế thì khi làm mộ bia xong có ai đến phá không , Mô Phật, mợ chỉ có hiếu với bên mình vì cha mẹ mình giàu còn bên chồng mợ tránh né còn lý luận thật trẻ con, xin lỗi mợ
 Mợ không dám nhìn vào sự thật là cái giáo dục và đức độ của "người mẹ thương con mù quáng"của mợ chỉ nghĩ đến tiền,lo thu tóm của người khác cho con mình như vậy mà hy vọng tạo lớp vỏ bọc êm ấm cho con mình nên người sao ?!
Khi em gái ở Galang bị nhà nước dụ dẫn độ đưa về VN sau 9 năm ở đảo, mợ còn tráo trở nở nói với nó nhà và đất của ngoại là do cậu "lấy trộm" tiền của nhà mợ mua cho ngoại mà mợ không biết là khi mình về BL năm 73 cả thành phố đều biết ngoại trúng số, học trò ở gần nhà ngoại rất nhiều kế bên vách (gia đình của Thạch Hoàng Em học với mình có cô chị là Thạch Hoàng Anh là nữ quân nhân, em gái Thạch... Hương  khi mới về chính bé Hương vui vẻ kể chuyện ngoại trúng số cho nghe, chính Hương dò số lại giùm ngoại mà người ta nghèo nhưng có tham đâu ? Ai cũng biết vì năm 72.73 số tiền 1 triệu thời đó rất là lớn... Căn nhà cũ của ngoại được chú Bưu tá ở Bưu điện BL mua vì chú nói nhà ngoại là căn nhà trúng số rất may mắn!! May mà lúc đó mình ở BL nghe tận tai, thấy tận mắt cả bảng xổ số ngoại viết bằng phấn trắng chữ to ghi lại trên cánh cửa sổ lùa sau bếp để dò số cho kỹ
Bấy giờ mợ cũng tiếp tục đi thâu tóm của gia đình bên mợ, vênh vang cho con xài của một cách tự nhiên, sống vinh hoa tỉnh bơ như việc mình làm hợp lý, mợ luôn ăn chay niệm Phật nhưng chưa thức tỉnh nhìn ra "nhân quả sẽ vẫn còn và luôn còn", dâu của mợ tìm đến "nhà thuê" của mình phán nhà chị "khá tươm tất"... Và xin "hòa" nhau (hòa cái gì nhỉ ?), nỗi đau tuy thành sẹo và mỗi ngày mình đều nhìn thấy vết sẹo đó, nỗi đau còn lớn hơn khi mình không làm ra tiền mà vẫn phải cưu mang những số phận cũng hẩm hiu như mấy đứa em cháu cùng cảnh ngộ như mình "lá rách đùm bọc lá nát", đừng nghĩ mình hay giúp người là vì mình giàu, mà vì "mình trong cảnh nghèo khó khăn nên cảm thông thân phận cùng khổ như nhau"
Mợ cũng không ngờ ngày đám ma cậu mình vô tình lên lầu nghe anh của mợ khuyên thu xếp trả bớt cho mình.. Không nghe được mợ trả lời ra sao? Giờ chỉ còn đứa con trai út sống sung sướng hai xe hơi, biệt thự, đi du lịch xứ này xứ kia, con học trường Quốc tế.... mấy công ty không biết có qua được mùa Covid khg ? Phật trời có lay động được lòng "người giàu" nhưng cũng từng nếm trải mất của "thức tỉnh" chưa?
Bởi vậy mùa Thanh minh này mình nghĩ về hoàn cảnh hiện tại của mình, của cha con Ti, nhìn và cảm thấy "vết thương vẫn chưa lành" và... có lẽ sẽ không bao giờ lành, một nắm đất chờ sẵn cho mợ, một ngôi mộ xa xỉ của cậu và một ngôi mộ cho chị gái ở Hoa viên BD, vừa đất vừa xây mộ cùng những câu thơ hoa mỹ đắt đỏ đó có làm cho cậu vui không trong khi ngày còn bé cậu được ba mẹ nuôi từ nhỏ, cậu rất thương ba và luôn thương cháu, mong muốn của cậu chắc cũng bay vào hư vô, về với đất gặp lại bà ngoại chắc cậu cũng buồn lắm, rồi sẽ nói với ngoại ra sao đây ?! 
Và xin mợ hãy nhớ cho là chị em nhà bên này xa mẹ từ nhỏ nhưng vẫn nên người cho dù gia đình tiêu tan mất của và số tiền của ba bị nhà nước lấy hơn 10 triệu đồng thời đó nó đáng giá gấp mấy lần tài sản tiệm vàng của mợ ?!!
Những món quà cậu thưởng mỗi khi thi đậu và lần chót cậu cho riêng, mình đã không giữ mà đưa tất cả cho ba, cộng thêm của mình để gia đình chi dùng trong thời gian ba không có tiền (mất tiền) và vì "một đại gia đình ăn uống cực khổ", mình đã không xài gì hết và xem như đó là chút đền ơn của cậu, (bởi vậy bây giờ mới mạnh tay mà ....gỏ đây) !!
Bỗng dưng hôm nay mình rất buồn trước mùa Thanh minh sau dịch Covid vì không biết người ta đã thức tỉnh chưa, mình cũng không còn ý muốn gặp những"bà con" như vậy nữa, câu nói của cậu 5 khuyên mợ mãi tới bây giờ mình mới bộc bạch ra thì nghĩa tình không còn gì khôi phục nữa rồi...!! Riêng món nợ tiền và tinh thần bêu riếu của mợ thì mình sẽ khg khi nào quên Còn cô em gái bênh mợ (cũng thứ ba vì thấy bên mợ giàu) bây giờ thì nó ngây ngây, dại dại, tay chân yếu đuối đủ thứ bệnh trong người không đi làm được, lại quay về nhờ chị em trong nhà nuôi dưỡng, mình lại phải còm cọm phụ với các em trai lo ăn, lo ở và thuốc men cho nó mợ có vui không ?!
Phong thủy chỉ đem lại may mắn đối với những người có Tâm và đạo đức thôi, hãy nhìn thế sự thì biết, cái chuyện "Thương hải biến vi tang điền" vẫn thường xảy ra đó thôi Ngày xưa Nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi có biết bao ngôi mộ lớn của Tướng tá VN và Pháp, của những người nổi tiếng, nhưng chỉ cần một cơn giông bão nó đã san bằng tất cả biến thành công viên Lê văn Tám !! Luật "tự nhiên" của nhà nước XHCN bây giờ đất chỉ là tạm sử dụng và tất cả đất là tài sản của quốc gia...Nếu 50 năm nữa ai sẽ là người nối tiếp gia đình mợ cúng kiến ông bà hay lại là hoang phế vì không còn ai thăm viếng ?!!
Trăm năm bia đá chẳng còn ,
Nghĩa tình đen bạc cần gì gặp nhau ?
Chỉ mình mới thấy mình đau,
Người sao luôn sống để đau cho người...?
Trải bao vinh nhục gượng cười,
Cười cho thế sự tình người thế gian...!!
Comment  
Phần comment thứ hai KC chỉ mong các bạn nào có biết Thạch Hoàng Anh trước 75 học ở THCLBL nhà ở cầu số 4 kế bên nhà Bà Sáu có quán cơm đã trúng số cặp 4/ 250.000đ, tất cả là 1 triệu khoảng năm 1972 để cho hai mẹ con Bà Sáu được minh oan không có lấy trộm tiền bên "tiệm vàng" của bên mợ dâu để mua !! 🙏🙏🙏
 Cái gì mình cố tình làm sai cũng nên sửa chữa, cái gì mình lấy cũng nên trả bớt, nhất là tiền của thì không thể nào nói "hòa" được, hiện người thua thiệt đang gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống và như vậy trong tương lai mình không thể sống sung sướng trên sự oán trách của người khác và mình chỉ có thể còn chút phước đó thôi !!
NM Phan thị Ngọc Diệp
(Tùy bút về Gia đình Tôi
-Chuyện bây giờ mới kể)




Thứ Hai, 18 tháng 4, 2022

Nhạc - Thơ - Văn Chùa Phật ngọc Xá Lợi Vĩnh Long

Dưới bóng Phật đài
Dưới bóng Phật đài Tâm con tỉnh thức,
Đóa sen vàng rực nở giữa trần ai...
Con đã mê sau một giấc mơ dài,
Dường như tỉnh giữa sóng đời trôi dạt...
Thuyền Bát Nhã đón phận người lưu lạc,
Bên kia sông là bến của bờ vui...
Bỏ lại đây tất cả những ngậm ngùi,
Và đau khổ của phận người trôi nổi !!
NM
Chùa Phật ngọc Xá Lợi Vĩnh Long,,
Như đã dự tính trước,sau khi đi ăn sáng xong đi chợ tìm người bạn quen hơn mười mấy năm qua cũng không còn gặp mặt nữa, thông tin cô đã qua đời vì Covid thật đáng buồn, không biết gia đình cô còn lại những ai để có thể tiếp tục làm nghề bánh phồng tôm gia truyền nữa không, ngay cả công ty sản xuất của nhà nước giờ chỉ bán lai rai...!!
Đi vòng qua bên kia con rạch tìm lá trầu bà "rách" thì thật là ngạc nhiên, con rạch không còn dây trầu bà bò "lềnh khênh"như đã thấy trong mấy lần về trước dù nước vẫn đầy, nói với Ti có lẻ người ta thấy mình hay đến cắt mang về cho nên bây giờ họ trồng để kinh doanh chăng ?
Mà quả thật như vậy trầu bà bây giờ được người ta trồng cho leo chung quanh thân cây cao làm trụ, trầu còn trồng dựa cột xi măng Đó là luật vô thường của tạo hóa, ngày nào cây không ai màng tới, giờ thì người ta đã nhìn ra.cái đẹp của trầu bà nầy...sau mình ! Nhưng cũng vui vì cây không còn mọc len lỏi bò lan tràn trên bờ rạch hay mọc lẫn lộn với đám lục bình trôi nữa !!
Hai cô cháu dạo một vòng làng hoa, không có dạ yến thảo treo, không có cây hoa phù dung...đành trở lại viếng thăm vườn hoa quen thuộc, thật là may gặp ngay bà chủ, sau Tết nên cây cảnh đìu hiu, nhưng cũng lựa vài thứ, thích nhất là cây mai tím, không biết có giống cây mai trên chùa Bửu Long không, nhưng nhìn thấy "cây mẫu" trong sân đang ra hoa cũng đẹp cho nên mua về , cầu cho chuột đừng phá phách,nhìn người ta trồng mà ham cây chưa cao lớn đã có hoa, bà chủ vườn tặng thêm cho mình một chậu hoa tím nhỏ đang có hoa, có lẽ đây là loại cây giống vì nó được trồng hàng loạt trong chậu nhỏ xíu. 
Vui vì hoa có màu tím xinh mà cũng vui vì mình hay được tặng hoa...Ra khỏi căn nhà và cái xóm đang ở thì lại có niềm vui, mình cũng yêu căn nhà nầy nhưng không thể yêu những người hàng xóm ở đây, có lẽ hai nếp sống, hai thế hệ của hai chế độ không thể hòa nhập được, suốt ngày ở trong nhà đi về là đóng cửa chỉ trừ lúc quét dọn hay chăm sóc cây cảnh thế mà vẫn có chuyện ...!! Nhưng bù lại mình cũng có được niềm vui chân thành của những người mộc mạc bình dân như ông bà chủ vườn cây nầy hay hai chị em cô bán hoa chợ VC!!
Trên đường trở về nhà hai cô cháu đã ghé Chùa Phật ngọc Xá lợi Vĩnh Long, trong những lần đi về miền Tây qua lại trên cầu Mỹ Thuận chỉ nhìn thấy chóp của ngọn tháp thấp thoáng như gần như xa, hôm nay thì nhất định ghé viếng vì đường tương đối ít xe hơn trước và buổi ăn sáng mãi cho đến bây giờ vẫn còn no, chỉ thích uống nước thôi, Ti mang theo nào nước trà, cà phê và một chai nước cam nữa, ghé chùa mua thêm ít đá bi...
Hàng quán chung quanh cổng và hàng bún riêu trong sân vắng teo, thấy mua nước đá họ nài nỉ mua giùm trái cà na ướp muối, Ti mua nửa kg đưa ăn thử sao cảm thấy chua quá mà nó lại nói ngon...Ngày còn nhỏ đi học có xe đưa rước, ra chơi lại nhỏ hơn bạn thành ra những món quà học sinh mình chưa ăn bao giờ, khác với cô em gái vì.trường học gần nhà đi bộ cho nên nó ăn quà vặt đủ thứ cà na, trái trường, ô môi,cốc,ổi....
Mỗi chùa có một nét đẹp đặc trưng, trang nghiêm và kiến trúc riêng, chùa vẫn chưa hoàn tất hết đang làm cổng chánh và đang xây dựng một ngôi nhà bên trong khuôn viên, với tình hình dịch bệnh như vầy ít Phật tử đến viếng và cúng dường chùa cũng khó hoàn tất sớm...Nhưng dù sao cũng là "Một Ngày Như Ý" vì Chùa rất đẹp, bây giờ khi qua lại trên cầu Mỹ Thuận mình sẽ không còn tò mò và thắc mắc nữa !!
NM Phan thị Ngọc Diệp
(Một Ngày Như Ý)

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2022

NTV - Viếng Thiền viện Phước Sơn (Chùa Đồi Lá Giang)

 Bước chân Kinh hành
Những bước chân kinh hành,
  Nhẹ gót giữa thiên nhiên...
Gột rửa bao ưu phiền,
 Nguyện tâm về cõi Tịnh ?!

Ngoài kia đời giông tố,
Nghiệp đã giải xong chưa...?
Cố tránh chuyện nắng mưa ?
Chờ thuyền Từ cập bến ...

Chuyên tu không lơ đễnh,
Tâm chẳng chút hoang mang...
Giơ tay đón sen vàng,
Thoắt ta về bến Ngộ !
NM

Viếng Thiền viện Phước Sơn ( chùa Đồi Lá Giang)
Sau khi chia tay từ giã sư cô chùa Phước Huệ ra về, Ti hỏi có muốn đi ra Long Hải chơi không, lâu rồi không ngồi trên xe gắn máy đi xa cho nên từ chối, vã lại bây giờ là tháng 3 dương lịch có lẽ hoa đào đã qua mùa rồi, gọi là đào vì hoa có màu hồng nở thành chùm rất đẹp trông giống như hoa Anh đào của Nhật, nhưng đó là giống hoa Osaka (bò cạp), hoa cũng nở vào khoảng cuối mùa Đông và đầu Xuân, 
Ti đề nghi hay là mình đi thăm Thiền viện Phước Sơn, chùa nằm trên đường đi từ chùa Phước Huệ về SG nhưng thuộc xã Phước Tân tỉnh Đồng Nai, đi từ quốc lộ 51 vào chừng vài cây số, Ti nói mình đã đến đó một lần lúc chùa còn đang xây dựng, bây giờ xem trên Youtube thì thấy chùa đã hoàn thiện rồi, không gian chùa rất rộng lớn và có rất nhiều tượng Phật đi kinh hành giống như ngôi chùa ở Trà Vinh mà hai cô cháu đã từng ghé đụt mưa, mình rất yêu thích ngôi chùa nầy, yêu vẻ mộc mạc dân dã chung quanh chùa, nhớ hoài hình ảnh cây me nhỏ nở hoa đung đưa trong gió, tiếc là chùa tên tiếng Miên cho nên không nhớ chỉ nhớ chùa nằm cạnh con đường đi từ biển Ba Động về Sài gòn vì thế mà hưởng ứng liền....
Ti biết đường nhưng vẫn nhờ Google hướng dẫn, con đường từ quốc lộ rẻ vào chùa tuy là con đường huyện nhưng xe cộ nườm nượp và toàn là xe tãi hay xe hàng chuyên vận chuyển hàng hóa đi ra miền Trung và miền Bắc, vì xe lớn nhiều nên phải chay chậm và cẩn thận hơn, vỉ thế mới nhìn thấy được những cột mốc ghi khoảng cách cây số từ Đông Nai đi về Bắc, đi Trung...
Con đường vẫn còn gập ghềnh vì xe lớn và cũng vì tráng chưa kỹ cho nên khá nhiều bụi, từ đường lớn đi vào trong hai bên có những con đường nhỏ nhà cửa làng xóm khá yên tĩnh và thỉnh thoảng lại có bảng tên chỉ vào chùa sâu bên trong...nhưng có lẻ chùa Phước Sơn là chùa lớn nhất nằm cạnh bên đường lớn
Đi từ xa đã thấy khuôn viên chùa rất rộng, đặc biệt có các pho tượng bao bọc chung quanh, còn có một số như khuôn đúc để sẵn có lẻ chờ đặt thêm tượng. Chùa nằm trên đồi cao cho nên khi ngước nhìn lên cảnh vật càng thêm uy nghi tuy nhiên khi xe chạy vào trong sân chùa mới thấy chùa càng rộng hơn, nhiều tượng Phật xếp thành hàng dài làm cho cảnh chùa bớt lạnh lẻo, nói với Ti nếu gọi Thiền viện thì chắc là chùa của giáo phái Nam Tông khất sĩ vì tất cả các pho tượng đều ôm bình bát trong tư thế đi khất thực, tượng được đặt rải rác nhiều nơi và thành từng đoàn rất đông !
Lúc vào trong sân chỉ cho Ti thấy có một vị sư đang ôm bình bát đi xen vào hàng các pho tượng, vì tượng và người gần bằng nhau nên phải nhìn kỹ mới thấy rõ, chắc sư đang "nhập đoàn tăng sĩ" vì giờ nầy đã gần trưa rồi !!
Hai cô cháu khá choáng vì không gian rộng lớn của chùa, tuy chùa xây không to lớn vĩ đại nhưng uy nghi và ngăn nắp, chánh điện rất đẹp, phía trước có hai tượng Phật vàng và tượng Phật ngọc, ngoài ra còn có đầy đủ tất cả Thiền đường , chánh điện, nhà khách, nhà Từ thiện, Bệnh xá, nhà ăn.....nằm trên con đường mang tên Hạnh phúc
Nơi đây chia ra hai quần thể dành cho Tăng và Ni tu tập, các căn phòng nhỏ gọi là cốc ở xa phía sau gần Chánh điện thì dành cho Tăng, còn tập thể các cốc dành cho ni thì nằm trên con đường Hạnh Phúc, từ ngoài vào cốc của ni bên tay trái và đối diện bên phải là tất cả những sinh hoạt chung dành phục vụ cho cộng đồng, xen vào có những ngôi nhà lớn có gác đầy đủ phương tiên như nhà thường dân, có cả khách và thân nhân đến chơi và ở lại

Cái chân hãy còn đau tuy đã bớt nhưng ham vui đi tìm cái lạ trên con đường Hạnh phúc, đây là con đường đổ dốc cho nên khi đi thì dễ, mà khi về mỏi ...chân hèn gì mà Ti ngồi dưới gốc cây trên cao chờ đợi, chưa đến điểm cuối con đường chợt nhớ quay về thì đã chồn chân !!

Nhờ vậy mà ghi hình được những nhà ở hai bên con đường Hạnh Phúc ?! Có những cốc khóa của bên ngoài, có cốc có người ở, đa phần là người lớn tuổi, phòng mở cửa lén nhìn vào thì thấy một không gian rất là chất chội vì phòng tương đối nhỏ các ni nấu ăn, giặt giủ đều ở bên ngoài kế bên vách, một bà cụ cũng không lớn tuổi mấy thấy mình bà chào mà tay run run, bà đang nấu ăn dĩ nhiên không khá giả ở một mình khác với căn nhà lầu thoáng đảng tiện nghi bên kia con.đường Hạnh phúc Bất giác chạnh lòng, cùng một khuôn viên chùa, cùng nghe kinh kệ, nhưng ẩm thực khác nhau, sinh hoạt không giống nhau ,con đường mang tên Hạnh phúc ở đây có thực sự mang đến hạnh phúc cho tất cả mọi người bình đẳng giống nhau không ?!
Chân đã mỏi, gối muốn...ê ẩm đình công nên về thôi !!Trên đường trở ra về ngay góc bên tay phải là chùa Kỳ Quang 2 nhỏ và đơn sơ hơn chùa Kỳ Quang1 rất nhiều chắc ở đây không biết có nuôi trẻ như chùa lớn ở Gò Vấp không, cũng quá ngọ rồi nên về thôi, hai bên đường trông thật là buồn có nhiều nhà hàng đóng cửa, nhiều nhà cho thuê treo bảng đang chờ khách....Covid vẫn còn đó, hình ảnh vị ni tay run run nấu ăn một mình bên ngoài cái cốc nhỏ xíu trên con đường Hạnh Phúc tương lai sẽ như thế nào nhỉ, ý nghĩ đó cứ vẩn vơ trong tâm trí mình, vào đất Phật ở trên con đường Hạnh Phúc là sẽ được phúc chăng ?
NM Phan thị Ngọc Diệp
Một Ngày Như Ý  (P2-2022)

 

 

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2022

NTV - Ngày đẹp nhất của thế kỷ 22/02/2022


Ngày đẹp nhất của thế kỷ, 22/02/2022 mình đã làm gì nhỉ ?!
Tháng này Ti được off hai ngày 22 và 25, ban đầu dự định của hai cô cháu sẽ đi Trà Vinh mang theo một số ít quà để nhờ sư ở chùa Hang chia cho các bé có hoàn cảnh thật là khó khăn ở đó như đã từng dự định từ trước Tết...
Dịch bệnh và cái chân đau rồi việc nhà làm mình cứ hẹn đi hẹn lại với sư ở chùa.Cuối cùng mình ngộ ra rằng có lẽ mình chưa có duyên cho quà ở Trà Vinh, vì đây là lần thứ ba rồi, hai lần trước Ti và mình đã từng đề nghị với bạn của nó và bạn của mình thì hai lần đó cũng bị từ chối khéo léo vì "những lý do không ngờ" tới !!
Nói với Ti mình đi Gò Công đi, quà Tết định biếu cho bà con vẫn còn đó, quần áo cũ cũng gom được khá nhiều cộng thêm một số quà linh tinh... và vẫn còn chưa hết tháng giêng mà ! 
***
Như thường lệ ghé quán bánh giá ăn sáng, cô Diễm Ca cho biết mẹ cô mấy hôm nay "về hưu", bà đang bị bệnh sáng nay anh cô đã chở bà đi Sài Gòn khám bệnh chỉ còn lại hai chị em cô quán xuyến mua bán, trông hai người thật bận rộn vì thế Ti không hỏi mua thêm bánh đem về mà cô cũng không mời có lẽ chiên không kịp !
Ti chạy một vòng ra biển, hôm nay biển vẫn vắng, chỗ gởi xe khóa lại không có ai làm, đã gần trưa nhưng trời vẫn còn âm u mù sương....Hôm nay sóng biển dâng cao tràn vào bờ, hơi sương cùng sóng biển khiến cho mắt không nhìn thấy những cánh quạt gió ngoài khơi xa, chỉ thấy độc nhất chập chờn từ xa một cái chòi canh nghêu trơ trọi nhìn thật mong manh giữa sóng biển mạnh mẽ, với ban ngày mà sóng vỗ bờ như thế thì chắc hẳn đêm về sóng dập cả lên bờ qua dãy hàng quán vì trên bãi trũng sau lưng quán vẫn còn những vũng nước biển còn đọng lại... !
Trước khi ghé quán hai cô cháu đã ghé nhà mấy mẹ con Đông thăm rồi, bây giờ chỉ còn ghé đền đốt nhang viếng ông và đưa quà cho chú Hai, may mà gặp chú còn ở đó đang quét sân và gom lá khô đi đổ
Chú kể cho nghe cũng vừa đi khám bệnh ở Bệnh Viện Bình Dân tuần trước do bệnh sỏi thận ...nhưng nay nhờ uống thuốc nam nên tan bớt, cũng mừng cho chú nhưng trông chú ốm hơn trước, năm nay ngoài dịch bệnh ra, tuổi tác cũng ảnh hưởng đến sức khỏe của nhiều người lớn tuổi... Mình thì "bỗng dưng" đôi chân xi cà quẹt, bà bánh giá và chú Hai mỗi người một bệnh khác nhau....!!
Sự xúc động làm mình đã quên hôm nay là ngày có một không hai của thế kỷ cũng giống như ngày quốc tế phụ nữ hàng năm nhưng đối với mình "Một ngày như mọi ngày"đó là tâm niệm từ thuở còn đi học cho mãi đến bây giờ...
Trên đường về nói với Ti gom thêm quần áo cũ nếu thiếu thì mua thêm, cùng đem tập vỡ quay trở lại Gò Công biếu mấy đứa nhỏ con của hai cô bán bánh giá và đám cháu nội, ngoại của chú Hai vì trước khi về có hỏi chú có cần tập vỡ cho các bé không, chú rất mừng rỡ nói cần, năm nay chú đã trên 70 tuổi rồi lại có bệnh trong người chú mong mình khỏe mạnh để tiếp tục công việc giữ đền...!
Thế là quên mất chúc mừng các bạn nhân ngày tốt lành nhất của thế kỷ rồi, mong mọi người thông cảm nhé !!
Vạn sự trên đời chỉ là duyên
Cầu chúc cho nhau hết lụy phiền..
Ốm đau bệnh tật đều qua hết,
Gặp gỡ mừng vui buổi hàn huyên...!!
NamMai Phan thị Ngọc Diệp