Hiển thị các bài đăng có nhãn Một Ngày Như Ý (5). Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Một Ngày Như Ý (5). Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Nhạc - Thơ - Văn Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam

Ngắm giọt mưa rơi,
Mưa rơi trong tĩnh thức,
Không buồn, không chơi vơi...
Đưa tâm về nguồn cội,
Xoá nỗi đau trong đời !
Lặng nhìn từng giọt mưa rơi,
Lắng nghe chuông gió thảnh thơi tâm hồn ...
NM

Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam,
Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam là tên gọi của Thiền viện Trúc Lâm Cần Thơ
Sau khi ghé thăm bà con của Ti, thăm chị bạn Sư Phạm ở Cần Thơ, Ti sưu tầm trên Google một loạt địa danh "nổi cộm" nhất của Cần Thơ, cuối cùng hai cô cháu đồng ý sẽ viếng nhà cổ họ Dương trước, sau đó là Thiền viện Phương Nam
Trời đang nắng chang chang thế mà bỗng dưng muốn đổ mưa, vừa ra khỏi nhà cổ thì có mưa bụi lâm râm nhưng hai cô cháu vẫn chưa mặc áo mưa, đã gần trưa nên ghé trên đường đi mua một số món "ăn vặt" khá hấp dẫn như bánh tằm bì, bánh mặn, bánh lá, bánh giò...cứ mỗi thứ hai cái. Chỗ bán bánh là một gian nhà nhỏ trên đường đi đến Thiền viện, trên chiếc bàn lớn người ta chưng đủ các món bánh miền Nam trong từng cái khay nhỏ giống như gian hàng bánh buffet....Trời dịu mát mưa lâm râm lại vừa đúng cữ trưa nên đói bụng muốn ăn liền...nhưng phải đến Thiền viện trú mưa và tìm chỗ vắng để ăn vì tất cả đều là món mặn !!
Quả là một Thiền viện đẹp và rộng lớn, dù cái đói đang cồn cào nhưng Ti vẫn say mê chụp, thích nhất là hàng tượng của chư vị La Hán được chạm trổ bằng đá trắng trông thật công phu và rất mỹ thuật... Mưa lại ập xuống rồi, tạm ngưng tìm chỗ ăn rồi mới chụp ảnh tiếp ! 

Ăn xong thì mưa cũng vừa tạnh, nước mưa làm cho cảnh chùa thêm tươi mát, nước mưa cũng làm cho tiểu cảnh thêm Thiền hơn...Cả hai cô cháu đều ghi lại hình viên đá trên hồ, có lẻ hình nhiều quá không đủ chỗ nó lẫn đâu mất rồi mà tìm hoài không thấy hình nầy thật là tiếc
Mưa lại tiếp tục lác đác, lười quá nên ngồi trong nhà thuỷ tạ chờ Ti len lỏi đi khắp nơi chụp ảnh, ngắm nhìn những giọt mưa tí tách rơi qua lá dừa, rơi xuống ao súng, ao sen, hay mưa rơi trên các bức tượng trong vườn Lâm Tì Ni sao thấy mát mẻ,  thanh thản nhất là được nghe tiếng chuông gió lao xao trong không gian yên ắng
Không hiểu sao mình thường thích quang cảnh các Thiền viện nhất, có lẽ vì có nhiều cây cỏ xanh tươi, tiếng chuông gió ngân vang trong không gian tĩnh lặng, nhất là tất cả Thiền viện đều không có độ cao chót vót cho nên cảm tưởng Phật thật gần gũi...
Mưa tạnh rồi về thôi nhưng vẫn còn lưu luyến vì chưa đi hết khuôn viên rộng lớn của Thiền viện Phương Nam !!Lại phải hẹn lần sau nữa rồi
Những ánh nước lung linh,
Soi rọi bao bóng hình...
Bồ tát còn nhân ảnh,
Nào khác chi chúng sinh ?
 
Trên cao tiếng chuông gió,
Lay động giữa thinh không...
Xua tan bao tĩnh lặng,
Giữa cõi đời mênh mông !!
 
Người đi trong vô thức,
Người say giấc ngủ nồng...
Nào ai người đốn ngộ,
Ai chờ thuyền qua sông?
NM Phan thị Ngọc Diệp
(Một ngày Như Ý)