Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

Nhạc - Thơ - Văn Nhớ về Lagi 2016

Tuyển tập những bài hát hay về Biển

Để nhớ lại kỷ niệm một năm ở Đồng Nai với các bạn cùng cảnh ngộ
Một lần với biển
Một lần tôi với biển khơi,
Là lần tôi biết sống đời phiêu linh...
Có chi đâu, cũng quê mình,
Cũng em, cũng bạn, cũng tình tâm giao
Cũng đồng chung phận má đào,
Cảm thông chia sẻ khác nào tình thân...
Biển giờ xa thẳm, tình gần,
Người xa, biển có bâng khuâng biển buồn ?!
NM                     
Nhớ về Lagi 2016
Nghe bạn Ti vừa quảng cáo vừa thuyết phục nên hai cô cháu quyết định đi Lagi cho biết.  Lagi xa hơn Vũng Tàu nhưng con đường đi rất đẹp, có điều là mùa khô cho nên hanh nắng vô cùng, cái nắng khô hanh của biển làm cho người ta khó chịu, nó không như nắng ấm ở miền Tây sông nước
Vì đi lần đầu nên sốt ruột cảm giác như con đường xa vạn dặm, nhưng rốt cuộc rồi cũng đến nơi....Vừa đến thì trời lại lâm râm mưa, đêm hôm qua ở đây có mưa nên cát hãy còn ướt và rất khó chạy xe vô sâu, giờ nầy đã hơn 7g sáng thế mà căn nhà trực gởi xe không một bóng người, hỏi ra mới biết anh trực ca đang tưới cây, cô phục vụ quán ven bờ biển nói cứ khoá xe để đó không sao ! Tốt hơn hết là chờ có người rồi ra biển cũng không muộn !
Hôm nay là ngày thường cho nên biển vắng, nhưng nhờ vậy ta có thể ngắm bãi biển cát trắng trãi dài xa tít tắp và ngoài xa biển xanh ngắt một màu. Khác với biển miền Tây và so với Long Hải hay Vũng Tàu thì biển Lagi trong xanh sạch đẹp hơn nhiều nhất là như ngày hôm nay trời xanh biển rộng và cát trắng làm cho du khách có tâm trạng thoải mái vô cùng ! Giờ nầy biển hãy còn xa bờ cho nên người ta thích căng dù ngồi gần với biển để có thể vừa hóng gió biển, vừa tắm cho gần và có thể trông coi đồ đạc, trẻ em....
 Ti chọn một bàn nằm trong quán vừa bán đồ ăn vừa bán hàng lưu niệm, có võng cho người lớn nằm và phao cho các bé thuê, những con thú được bơm căng phồng đủ màu sắc tạo cho bãi biển sinh động vui nhộn hơn các nơi khác
Ti cũng gọi món gỏi cá mai mà bạn quảng cáo là món ngon của Lagi Bình Thuận, và quả thật không ngoa chút nào, lại nhớ cô bạn nhỏ Minh lúc sống cùng nhau ở Đồng Nai, đêm nào mỗi khi mấy chị em ngồi xúm xít bên nhau nhớ nhà thì Minh luôn quảng cáo món gỏi nầy cùng với Thanh long Phan Thiết ! Giờ đây mỗi người một nơi và cũng chưa thưởng thức được món gỏi cá mai của Minh làm như đã hứa khi được trở về nhà
Cuối dãy hàng quán về phía tay trái là chỗ chợ nhóm hải sản, giờ nầy các ghe lớn đã trở về và ngư dân đưa hàng vào trước bằng những chiếc thuyền thúng, xong công việc thuyền được dội nước cho sạch cát, phơi nắng cho khô rồi và úp xuống cát....Nhìn chiếc thuyền thúng rất gần như thế nầy bỗng dưng cảm thấy xúc động, kỷ niệm của gần 30 năm về trước lại hiện về....
Dạo trên cát và chọn chiếc thuyền thúng vừa ý ngồi lên cố nhớ và tưởng tượng lại cái cảm giác chông chênh trên mặt biển năm xưa
 
Trời xanh, cát trắng và biển cũng rất xanh, ngồi chụp hình trên thuyền nhớ lúc đó chỉ có bốn người và ngư dân ngày ấy chèo thuyền bằng tay chứ không có động cơ như bây giờ, ai cũng mệt và đói nên quên cả sợ hãi cố gắng giữ làm sao cho bốn người ngồi bốn góc ổn định, luôn giữ thăng bằng để thuyền mau vào bờ vì "Rớt xuống biển người nào thì bỏ lại người đó chứ người cầm chèo không thể bỏ tay chèo mà nhảy xuống biển để cứu mình " Đó là lời của vị thuyền trưởng cẩn thận dặn dò từng người trước khi thòng thang dây đưa từng "thuyền nhân vượt biên gặp bão" xuống thuyền thúng để đưa vào bờ ...
Luôn ghi nhớ và tâm niệm ơn đức nầy và luôn áy náy vì chưa được một lần nào được gặp lại để cám ơn những ân cần chu đáo của các ân nhân !! Ngồi đây nhìn ra xa sóng biển nhấp nhô mà nghĩ về những người ơn, những người của gần 30 năm cũ chừ ra sao bây giờ ? Ông thuyền trưởng của chiếc tàu năm xưa chắc hẳn không còn nữa và nếu có còn thì cũng đã già lắm rồi...!!
Ghi lại để thay cho lời cảm tạ gởi đến những ân nhân của năm 1988....!!
Một chuyến đi chơi thật là thú vị và gợi nhớ kỷ niệm xưa